Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng

      221
*
TÂY THIỞ đâu vùng cũ hoang liêu,Ngũ hồ tiếng hát... Vọng chiều ngân ngaÔi, đàn bà dệt vải vóc Trữ LaGiai nhân tuyệt nhan sắc ấy là Tây Thi.Diệu hơn cảnh quan xuân thìTrầm ngư - điển tích đánh dấu sử vàng.Trung trinh báo quốc là nàng...Giai nhân tuyệt sắc, hai hàng lệ sa!Mắt xanh trong,hơn dòng suối lạnh.Lòng đen tuyền,lóng lánh hào quang...Chén quỳnh lệ nhỏ mấy hàngCung Ngô vùng ấy bẽ bàng lắm thay!Thanh xuân...góc đôi mắt đuôi mày,Tay sen búp ngọc,đắm say bao người.Mỹ nhân hàm tiếu đường nét cười,Nghiêng thành nghiêng nước... Đất trời cũng nghiêng.Mình thiếu nữ với nỗi sầu riêngLinh Nham vọng khúc Thái Liên mơ hồ.Việt vương vãi chinh phát nước Ngô.Tiếng đàn khua rượu cồn Ngũ Hồ...Tây Thi!

Yahoo buồn gặp mặt em lần đấyCứ tưởng rằng: đang thấy 1 người vợ tiênChưa chạm mặt mà đã phát điênVì em - cô nàng dịu hiền, miếng maiTừ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ RôTuy nhỏ như chiếc xác khô,Vẫn khoe: "anh cực kì đô em à!"Chat cùng với em: thật thà mất hết,Ðã bị tiêu diệt em: như con rết mất rồiNhớ em hết đứng lại ngồi,Trong giấc mơ cũng fê lồi đôi mắt ra!Ôi! dáng em tiên nữ tha thướtGót sen hồng lả lướt nhẹ bayTa như nửa tỉnh nửa say,Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.Và suy nghĩ rằng: đơn vị sư Tam TạngThấy em rồi khệnh khạng làm cho quen.Bin Gết cho Bin La ĐenThấy em rồi cũng bắt buộc khen: hay vời.Thánh A la- Chúa Trời-Thần DớtGặp em rồi vạc sốt vày yêu...Tây Thi cho đến Thuý Kiều,Gặp em rồi cũng chếnh choáng về nhì.Vì em đẹp mắt hay bởi vì một nỗi,Em thiên tài: quá đỗi thông minhLàm đến thần thánh thất tình,Thế gian duy nhất -một mình em thôi.Nói về em bao lời vàng ngọcMọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênhMái tóc mây xoã bồng bềnhNhư làn gió thoảng vơi tênh thân trời!Đôi mắt em ko lời diễn tả,Long lanh hơn tất cả hồ thuTiếng hát em dịu như ru...Được nghe em hát đi tội nhân cũng cam.Em chứa tiếng Thanh Lam vạc khócJôn Len Nần giảm tóc qui yKhi em buột miệng: "hắt xì!"Cả giới nghệ sĩ đa số quì dưới chân.Tiếng hắt xì muôn phần cao quíKhông phổ nhạc thì mức giá biết bao.Nụ cười em thừa thanh tao...Làm cho muôn vạn vày sao lu mờ.Và tới những bài thơ em viếtĐến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.Khi mà em phảng phất dăm câuThi tiên Lý Bạch phát sầu bởi vì ghen.Đến hổ đói trước em cũng choángĂn cỏ cùng uống nước khoáng La viĐến ngay quản trị Chen siNếu em muốn, chuẩn bị sẵn sàng đi ăn uống mày.Ai gặp mặt em cũng say điếu đổThấy em rồi vẫn khổ tương tư.Kể cả tới những ông sưThấy em rồi cũng lững lờ nhớ thương.Sở thik em thông thường dung dịYêu hoà bình, thương anh chị của emVà em thik nhất ăn kemNhững khi em thanh nhàn thường xem hoạt hìnhCó phần nhiều khi 1 mình bó chiếuTa lưu giữ em muôn triệu say mêSao ta lại nặng lời thềKhông kưa em nổi quyết về đi tu Ta với em nghìn thu bí quyết biệtNhưng làm thế nào tha thiết nhớ thương.Tâm hồn em sáng như gương.Hồn ta có dấu hiệu rục rịch bụi mặt đường mù bay!Gặp em mong cầm tay một phátCho mặc dù em tất cả tát gãy răng...Tâm hồn em sáng rộng trăng,Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!Em quý trọng thật thà bên trên hết...Bỗng đơ mình: thôi chết - Trời ơi!Hai mặt hàng nước mắt nhỏ rơiHôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

Hidden nội dung