Vinh danh binh sĩ vnch trong chiều nhạc tưởng niệm ngày quân lực

      161
CHÚNG TA HÃY VINH DANH NGƯỜI LÍNH VIỆT nam CỘNG HÒA
*
Ngày lúc này đã là 46 năm rồi.Chúng ta hãy vinh danh
người lính vn Cộng HoàKhông biết những người lính trong những tấm hình này giờ sinh hoạt đâu..? trù trừ ai còn ai mất.Mong đông đảo điều an ninh và suôn sẻ đến với các anh.Không biết bước đầu từ thuở nào có một quy chính sách hình thành là ở 1 thể chế hính trị, đều thành lập và hoạt động một lực lượng để bảo vệ mình, lực lượng đó được gọi là quân đội.Quân nhóm sinh ra từ cơ chế và nó cũng vẽ đề xuất những chân dung của chế độ. Chế độ xuất sắc sẽ xây hình thành một quân đội tốt. Quân đội giỏi sẽ không dung dưỡng một cơ chế xấu.

Bạn đang xem: Vinh danh binh sĩ vnch trong chiều nhạc tưởng niệm ngày quân lực

*
Từ hơn hai nghìn năm về trước, bạn lính vn với dòng áo trấn thủ, có gươm giáo ngàn xưa để gồng gánh trên vai đầy đủ nhiệm vu thịt thù khử loạn, bảo quốc an dân, giữ gìn cơ nghiệp của tiền nhân, trải qua bao thăng trầm của đất nước, hình hình ảnh của bạn lính chuyển đổi qua bao thời thế, cơ mà
trách nhiệm không thể thay đổi. Người bạn trẻ tuổi trẻ nước ta từ khi phi vào quân trường, khoác vội bộ đồ áo trận, sườn lưng mang vác cha lô tính đến khi anh đứng nghiêm với lời tuyên thệ Vị Quốc Vong Thân, tín đồ tuổi trẻ đang trở thành người lính. Anh trưởng thành và cứng cáp hơn bóng dáng của quê hương.Người bộ đội với mẫu nón fe xanh đậm tròn tròn như nửa vầng trăng in rõ bóng bên trên nền trời xanh lơ. Anh đã bước ra, tay ôm súng và chân mang giày trận, anh giẫm mòn nửa vòng nước nhà đi canh phòng cho quê hương.Bắt đầu từ thập niên Sáu Mươi, khi quân thù phương Bắc, với xe tăng súng cối, với số đông chủ thuyết nước ngoài lai, với hầu hết xích cồng nô lệ, đang toan tính nhuộm đỏ quê hương, thì trường đoản cú đó, fan lính đã hiện diện trong tuyến đường đầu lửa đạn.Anh mang vác hành trang, chiếc bố lô nặng to kềnh để chận cách quân thù, để đảm bảo an toàn miền Nam.Ðất nước nhị mươi năm chiến tranh, nhị mươi năm dài fan lính hầu như ko ngủ.Hai mươi năm có tới mấy nghìn ngày nhằm anh đi từ sáng sủa tinh mơ, chân giẫm ướt ngọn sương mai trên cỏ. Nhì mươi năm tất cả tới mấy ngàn đêm, bóng anh mịt mù trong núi rừng rét giá. Nhì mươi năm, anh nghe giờ đại chưng vang trời không nghỉ. Tiếng mưa bom đạn réo mặt mình.Tiếng xe cộ tăng nghiền nát đường quê hương.Hai mươi năm, anh sẽ đem sinh linh của mình bỏ trên đường bay của đạn. Ðã đem hi vọng cuộc đời ném lên khẩu súng thân quen. Hay vẫn đem tình yêu với nỗi nhớ đặt trên đầu điếu thuốc.Hai mươi năm chiến tranh có bao ngày anh được ngủ im trên dòng giường ngay ngắn. Gồm bao đêm anh mơ được trọn giấc bình yên. Tuyệt anh vẫn sống thân quen với đời buồn bã và đánh bạn với gian nguy.

Xem thêm: Hướng Dẫn Mở Nút Theo Dõi Trên Facebook Trên Điện Thoại, Máy Tính

*
Anh cùng với đầu đội súng với vai mang tía lô, lội qua đa số vũng sình lầy nước ngang trung bình ngực.Anh đã trải qua những địa danh xa lạ:Ashau, Ia Drang, Kontum, Pleime, vị trí giơ bàn tay cũng không tìm ra bàn tay.Hay anh truy tìm địch ở bên bờ sông Thạch Hãn sừng sững sương mai, làm việc phá Tam Giang sóng vỗ kêu gào hay ở Cổ Thành xứ Huế mù sương.Dài dọc xuống khu vực miền nam với rừng Tràm, rừng Ðước, đến Ðồng Tháp Mười anh sẽ nghe muỗi vo ve sầu như sáo thổi.Anh đang đi đến những vị trí mà anh không tưởng, anh đi khử địch cùng anh đã bổ xuống địa điểm chẳng quen vết chân anh.TQLC quốc lộ VNCH vượt Sông Mỹ Chánh.Quảng Trị 1972..
*
Người lính nằm xuống ở miền nam bộ xanh tươi ngọn mạ, ở những vùng trầm se lạnh lẽo Miền Trung, tuyệt ở Miền Ðông xác thân thối rửa Từ Ấp Bắc, Ðồng Xoài, Bình Giả... Tính đến Tống Lê Chân, An Lộc, Bình Long, tín đồ lính đang căng rộng lớn tấm poncho để bịt kín bầu trời miền nam được yên nóng tự do. Theo gót tiền nhân,
fan lính, mọi cá nhân lính vẫn đem 3.8 lít huyết tươi, tưới mang đến thắm tươi bông hoa ruộng đồng, vẫn đem mỗi một 206 lóng xương khổ nạn của bản thân mình cắm trăm nẻo đường quê hương muôn ngã, làm cho chính nghĩa tổ quốc tự vì chưng được tồn tại.Ðể cho những người dân non sông được sống no đủ ở hậu phương. Những người dân dân quốc gia, những người dân dân giang sơn không hề ước ao trở thành dân cùng Sản, phần đa người nước nhà luôn mong muốn bỏ chạy khi cùng Sản tới và núp bóng người lính sẽ được sống thư nhàn ở chốn hậu phương.Họ hoàn toàn trao trọng trách bảo vệ quốc gia, phòng thù dẹp loàn như một thứ các bước và trọng trách của tín đồ làm nghề lính, như thể không liên quan gì tới với họ từ trấn an lương trọng điểm rằng :Người quân nhân sẽ không lúc nào buông súng với sẽ mãi mãi bảo đảm an toàn họ tới cùng. Bởi vì thế, họ luôn yên chổ chính giữa sống sống hậu phương, yên chổ chính giữa kiếm tiền cùng tranh đua đời sống sang chảnh phè phỡn trên tiết xương của tín đồ lính. Và sống hậu phương, người lính đồng nghĩa với nghèo, đời lính có nghĩa là đời gian khổ, và tương lai bạn lính đếm được bên trên từng ngón taỵThế nên, bạn lính về hậu phương, anh tưởng ngàng cùng lạc lỏng.Bỗng dường như anh cảm thấy mình như fan Thượng về Kinh. Bởi thế thì fan ta tội nghiệp fan lính cùng yêu bạn lính để thể hiện tình quân nhân cá nước vào sách vở, báo chí truyền thông và truyền hình.Người lính bị bắt cóc vào văn chương tè thuyết là những người lính giấy, vào văn chương nhằm tự bội nghịch bội thiết yếu mình, nhằm thoả mãn cho đông đảo kẻ trông con bò nhằm vẽ bé nai, với ngồi phòng khách để diễn đạt chiến ngôi trường đỏ lửa.Người quân nhân trên trang giấy ngang tàng với hung bạo, chửi rủa chủ yếu phủ, chống cơ quan ban ngành và ghét cung cấp chỉ huy, quân nhân la cà trong tiệm rượu, uống rượu chẳng thấy say, và càng say càng đập phá.Người lính mở ra trên sân khấu thì giàu sang và đỏm dáng vẻ hay trắng trẻo no tròn. Anh mặc vật dụng trận mới toanh còn nguyên nếp gấp, ngọt ngào và lắng đọng chót lưỡi đầu môi anh ca bài xích ca mời call ái tình. Là người yêu của anh bộ đội là đông đảo cô đôi mắt ướt môi hồng, áo quần xa hoa lộng lẫy, thề non hẹn biển khơi yêu bộ đội trọn kiếp vào ti vi.Như vậy thì vượt mỉa mai cho dòng gọi là anh trai chi phí tuyến, em gái hậu phương.Trong khi đó, ở kế bên đời những người dân vợ quân nhân là những người dân chống giữ lại thầm yên ở làng mạc hội hậu phương.Ðó là những người bọn bà bình dân với tấm áo vải nội hoá phải chăng tiền, với song guốc vông kẻo kẹt, vào vai vừa là người mẹ vừa là người thân phụ nuôi con nhỏ tuổi dại, gói ghém đời sống bằng lương người ông chồng lính chỉ vừa đủ mua nửa mon gạo ăn.Ðó là phần nhiều người lũ bà nóng vội ngược xuôi, lăn lộn thăm ông chồng ở các Trung trung tâm Huấn Luyện, tốt ở rất nhiều nơi chi phí đồn xa xôi với vài ổ bánh mì làm quà gặp mặt, kia là những người lặng lẽ và im lẽ, chịu đựng và hy sinh để ck luôn yên tâm chống giữ ngoại trừ trận tuyến với đối phương, hạnh phúc của mình mong manh và nhỏ tuổi bé, tự dưng như tình cờ, rất có thể ở một thỏi son nhỏ dại bé mà fan lính đưa về để tặng vợ, hoàn toàn có thể là một loại nón bài thơ, giỏi chút vô tình ở một trong những buổi tối tín đồ lính tự dưng ghé nhà thăm vợ, hạnh phúc ở trong chén bát trà thơm uống vội, tốt ở thời điểm nhìn đứa con bé nhỏ tuổi chào đời mon trước, người bà xã lính cũng là những người hằng đêm thức muộn để lắng tai nghe giờ đồng hồ đại bác bỏ thâu đêm, rồi kim chỉ nan với thấp thỏm trằn trọc.
*
*
https://bienxua.wordpress.com/2017/0...hong-dau-hang/Những người lính chịu uống nước rễ cây với đầu không nhấc thẳng, đi luồn bên dưới Rừng ngay cạnh suốt 30 ngày không thấy ánh phương diện trời.Những người lính đi hành quân nhưng không fan yểm trợ để hai ngày ăn được tứ muỗng cơm, xuất xắc ăn luôn luôn năm trái bắp sống và hồ hết lá cải hỏng mục ruỗng, miệng thèm một cục nước đá mát giữa cái nắng nóng da.Người lính, fan ở địa đạo Tống Lê Chân ăn côn trùng để tử thủ giữ ngọn đồi nhỏ bé.Người ở xuống làm việc An Lộc, Bình Long. Cùng thủ đô, vòm trời thân yêu mà anh ao ước để tang tầm nã điệu mang đến anh chỉ có cha ngày. Ba ngày đến sinh mạng của năm ngàn người ở lại. Bạn ta lại tiếp tục vui chơi và gạt bỏ bất hạnh.Bởi xấu số nào kia chỉ là xấu số của riêng rẽ anh. Fan lãnh đạo anh còn mè nheo ăn vạ. Với anh, anh yêu cầu đóng trọn vai trò có tác dụng vật hy sinh.Trước nguy nan, chỉ đạo anh tìm con đường chạy trốn thì anh vẫn còn đó cầm súng sinh hoạt tiền phương.Anh đã kháng giữ, chịu đựng đựng nhịp nhàng xung phong nghỉ ngơi Ban Mê Thuột hàng ngày 24 giờ, không một ai yểm trợ, tiếp tế tự hậu phương.Nhưng sinh sống đó, anh vẫn đề xuất tử thủ cho con phố tẩu thoát của cấp cho lãnh đạo anh tuyệt vời nhất được bình yên. Và liên minh của anh, người đồng minh đã từng tiếp giáp cánh, cùng chia sẻ nỗi gian nguy ở Hạ Lào, Khe Sanh bên dưới trời mưa pháo, nay lại nghiễm nhiên chú ý anh đi những cách cuối cuộc đời.
*
Phải chăng nhân loại đang trút các hơi thở cuối cùng nên lương trung tâm con tín đồ đang lặng nghỉ ?Cho nên, cả nhân loại lặng câm để nhìn anh chết.Không chỉ chết choc riêng cho từng mình anh, vì vị dưới đuờng đạn xuyên qua, xác thân anh ngã xuống thì nhức thương đã vụt đứng lên. Cái bi thương có nhân dáng bự lên cùng tồn tại suốt ngang tầm trí nhớ.Và fan lính, anh vẫn kỳ vĩ và chịu đựng như vị thần Atlas có vác quả địa cầu, bạn lính đã với vác và bảo đảm mấy trăm ngàn người dân trên tuyến đường triệt thoái.Trên những con phố từ Cao Nguyên vừa đủ những tín đồ lính gồng gánh cho người cô dân chạy loạn. Tay anh dẫn em thơ, tay dắt bà bầu già chạy trong trận mưa pháo.Và anh đã làm dù, có tác dụng khiên đỡ đạn, cho nên vì vậy thân xác anh đang căng cứng mấy con đường cây số, xuất xắc xác làm cầu ở thức giấc lộ 7B, anh đã bị tiêu diệt ở cao nguyên trung bộ lộng gió với đếm những bước cuối đời nghỉ ngơi ngưỡng cửa tp. Hà nội .
*
Bởi chỉ đạo đầu hàng đề nghị anh nghẹn ngào vất đi súng đạn. Với lôm nhôm mình trần, anh vẫn chưa tin đời đã đổi thay.Có thật ko ? nhì mươi năm chiến tranh hoàn thành ?Giã từ bỏ những hy sinh và khổ sở của hôm quả tất cả thật không, ngày buông rơi vũ khí, anh mơ được về để an phận kẻ hay dân, và gồm thật không, anh được đi, được sống giữa một quê nhà rối loạn tràn ngập bóng đối phương ?Anh đang khóc nhiều lần cho quê hương chinh chiến và đã khóc những lần cho phần lớn xác bơ vơ.Lính khổ lính cười, dân khổ để bạn lính khóc và có ai, từng bao gồm ai trong bọn họ đã khóc thương mang lại đời lính?Thương cho những người lính cùng với trái tim tan vỡ từ lâu.Bởi trái tim anh đang hơn một lần giữ lại dưới chân Cổ Thành Quảng Trị, ở một ngày xuân xứ Huế năm nào, ở Hạ Lào, Tống Lê Chân giỏi ở trong chiếc nồi treo lủng lẳng trên cha lô lúc anh hô xung phong nhằm tiến vào An Lộc ?
*
Người lính thật sự trái tim anh đổ vỡ từ lâu. Lịch sử vẻ vang đã sang trọng trang, cùng loài fan đã bước đầu đi hồ hết bước sau cùng trên trái đất?Thế buộc phải thời trang thế giới là thứ phấn mùi hương tàn nhẫn, cùng môi tô trét vật dụng son vô tình.Cả thế giới đồng thanh thừa nhận và gửi năng lượng điện văn chúc mừng sự thống duy nhất ở việt nam và bạn ta uống chén rượu mừng nhằm truy điệu vn đi vào cõi chết, chúc mừng vn có thêm 25 triệu quân lính mới nhập tên. Hoà bình sẽ nở hoa trong xã hội thế giới, trong đời người Cộng Sản, mà lại hoà bình không thật đến sinh hoạt Việt Nam, tín đồ Cộng Sản chân bao gồm có truyền thống lâu đời là phần lớn người không còn biết hoà bình, không sống được vào hoà bình thiệt sự, như con giun, bé dế sợ tia nắng mặt trời, thế cho nên họ dẫn dắt toàn dân đi xây dựng thanh tao thời thượng, klhởi đầu là việc cày nát nghĩa trang vn Cộng Hoà cùng hạ tượng người Lính vn Cộng Hoà.Người lính rơi xuống vỡ lẽ tan trong lòng đường phố, nhưng từ đó anh new thực sự đứng lên, đứng thẳng với oai hùng hơn trước trong trái tim của fan dân Việt Miền Nam. Vì chưng từ khi những người dân bộ đội cùng Sản bước đi vào thành phố, thì fan dân non sông mới thiệt sự hiểu được giá trị của anh. Và đông đảo sự nhầm lẫn và ân hận hận hôm nay hình như luôn luôn theo nhau lấn sân vào lịch sử.Còn tiếp ,