Những câu thơ buồn về cuộc sống vô thường ❤️️hay nhất

      115

Cuộc sống đó là chặng con đường dài, rất nhiều thử thách, hóc búa khiến không ít người mệt mỏi mỏi, ý muốn buông xuôi vớ cả. Các vần thơ trung ương trạng về cuộc sống bên dưới đây đó là tiếng thở than, nỗi niềm của mọi người khi gặp những sự cố, khó khăn hằng ngày. Dưới đấy là tổng hòa hợp những bài xích thơ hay, nhiều cảm xúc, mời chúng ta cùng xem thêm nhé.

Bạn đang xem: Những câu thơ buồn về cuộc sống vô thường ❤️️hay nhất


I. Những dòng thơ cuộc sống bạc bẽo, bất công nghe nhức nhốiII. CHÙM thơ tâm trạng ngắn về cuộc sống đời thường chất cất nỗi niềmIII. Tập thơ bi hùng về cuộc sống muốn buông xuôi tất cả

I. Phần nhiều dòng thơ cuộc đời bạc bẽo, bất công nghe nhức nhối

Những loại thơ cuộc đời bạc bẽo được share rần rần bên trên mạng thôn hội đặc biệt là các bạn trẻ bắt đầu chập chững lao vào đời. Gần như dòng thơ với tâm trạng não nề, thấm đẫm nước đôi mắt được đa số người thấu hiểu và gấp rút vượt qua tất cả.


*
*
*
*

Bất Công

Lực bất đành trọng tâm lại chửi thềCũng bởi xã hội lắm nhiêu khêNgười ăn chẳng không còn rồi đem vứtKẻ kiếm không ra lại nhặt vềNgó cảnh bất công nhưng mà nẫu ruộtTrông phường phi lí thấy nhức mềThà đui chả biết thời cũng kệ

Bốn Phương Chìm Nổi

Con biết thân bé phận lạc loàiCam đành gật đầu đồng ý số nhưng thôiBốn Phương Chìm nổi như mây khóiMặc tình giông gió cuốn chơi trôi.

Bốn Phương Chìm Nổi nhỏ nào dám,Trách Trời hay sinh sản Hóa bất công.Đời nhỏ như thuyền trong cơn sóngVùi dập tơi bời giữa hải dương Đông.

Bốn Phương Chìm Nổi lắm long đongNay còn chút chổ chính giữa tình cầu mong:Sao cho tất cả đều được phướcTrải một kiếp fan TÂM trắng trong.

Kiếp Phụ Nữ

Có những bao tay chẳng nói ra đây đượcBởi vô tình thành quy hình thức của khu đất trời (?)Có hầu hết thiệt thòi chẳng ai chịu nhìn thấyKể cả Ông Trời cũng ngoảnh mặt ngó lơNgày phụ nữ – ôi tôn vinh người Phụ NữMép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưaTrong sâu thẳm ngàn… ngàn lần thanh nữ chịuGánh nặng ko tên…đàn ông vẫn chưa vừa (*)Họ thiệt thòi trong bản năng và bản ngã (**)Thực tế rõ ràng, ai được, mất hơn ai ?Trời sinh ra, mỗi cá nhân riêng một bạn dạng thể (***)Ông trời già đặt để thật vượt là sai….!Luật vô tư từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất côngNgười thanh nữ cũng đầu đen và huyết đỏSao luôn luôn luôn phải lép vế cùng với người ông chồng ?Này em hỡi, kiếp sau đừng làm thanh nữ !Để anh không hề là một kẻ bất côngLúc em mong muốn mà anh vô tình không biếtEm đang thiệt thòi, chăn chiếu lại trống không…!

Xót Xa

Ông trời sao thừa nỡ bất công?Nỡ gieo cay đắng xót yêu thương lòngĐời bao trái ngang nghe đau đớnXa biện pháp muôn trùng phần đa ước mongThắt chặt đời này trong nhẵn tốiLàm sao thoát khỏi kiếp long đong?Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?Giúp phận cơ hàn thỏa mong mong.

Muốn Chửi Thề

Lực bất đành trung ương lại chửi thềCũng vì chưng xã hội lắm nhiêu khêNgười ăn uống chẳng không còn rồi lấy vứtKẻ kiếm ko ra lại nhặt vềNgó cảnh bất công cơ mà nẫu ruộtTrông phường phi lí thấy đau mềThà đui chưa bao giờ thời cũng kệMồn một vậy kia… chối vãi lề.


III. Tập thơ ai oán về cuộc sống muốn buông xuôi tất cả

Bạn cảm giác mệt mỏi, áp lực đè nén đến ngộp thở? Những bài thơ căng thẳng mệt mỏi trong cuộc sống hay, giàu cảm xúc sẽ là mong nối khiến cho bạn trút hết các gánh nặng, cảm thấy thoải mái, thoải mái và dễ chịu hơn. Ngay bên dưới đây, mời các bạn cùng hiểu và lựa chọn thơ hay cân xứng với chổ chính giữa trạng mình nhé.

Thế Sự

Thiên hạ đa đoan chuốc rước phiềnNhân tình thế thái lắm đảo điênLương vai trung phong không quý bởi lương bổngĐồng chí chiến bại xa rất nhiều đồng tiền

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉCứu nhân độ cố kỉnh hóa vô duyênThủ thường yên phận qua ngày thángVô vi vui thú cảnh điền viên.

Đường đời muôn nẻo biết về đâuThế sự đảo điên rượu giải sầuPhụ tử phu thê thời biện pháp biệtThân bằng huynh đệ mấy tương giao

Nghĩa nhân liêm chủ yếu nào ai giữTài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.Khinh trọng khen chê tùy mồm thếTín trung hiếu lễ lấy có tác dụng đầu.

Xem thêm: Âm Thanh Đẩy Nước Khỏi Loa Iphone Bằng Ứng Dụng Trên Appstore

Rượu cùng với Mình

Mặt trời đỏ rực phía xa.Rượu đắng mặn môi với vai trung phong ngà.Sóng lòng cuồn cuộn như cào xé.Chuốc mãi men say, rượu cùng với mình.

Thủa ấy làm sao thật thanh bình.Trai tài nhi thanh nữ gái đồng trinh.Nồng say men rượu trao tình áiTràn số đông yêu yêu đương ngập men tình.

Cuối đông nóng bức tim em ấm.Ánh mắt trao tình anh ngỏ lời cầu hôn.Tâm xúc cồn kề môi hôn cháy bỏng.Khẽ mỉm cười cợt nói giờ yêu anh.

Rồi một sáng sủa xuân về theo cánh én.Áo nàng dâu lướt vơi ngang thềm.Em niềm hạnh phúc bên tình yêu song lứa.Rũ bỏ cuộc chơi với chúng ta hiền.

U Sầu bản thân Ta

(Nguyễn Hải)

Tôi bước chân xuống phố cũng nỗi bi thảm sầuBước chân nặng trĩu nghìn cân lẽ lôiNgười tự đâu mang đến rồi lại điĐể bản thân tôi ôm sầu vào tim

Tôi chớt khóc lệ nhiều năm trên miĐi qua phố vắng láng tuổi hờnTôi quan sát lại bạn dạng thân u sầuMới biết rằng chỉ với mình tôi

Rượu sầu chén bát đắng tìm kiếm quên lãngSuy bốn quên hết nỗi ảm đạm nàyChắc có lẽ rằng vì thân sẽ tànNên fan đã ngoảnh mặt làm cho ngơ

Đêm tây đô gió lạnh đột thổiPhố quà … gió giá buốt ….. Tình search đâuTôi lang thang tìm tới cuối đườngVào cơn mê vĩnh cửu quên sầu ….

Thơ ngán Đời

Chán đời quá, mong muốn viết thơ ca cẩmVò đầu, tai, nhâm nhẩm mãi không ra.Không định viết chỉ một lần chán nảnViết ko thành, đời ngán gấp hai, ba!


Thơ Ngắn ngán Đời

Chán cho loại kiếp phù sinhChán cho chiếc cảnh thuyền tình éo leChán cho ta kẻ tình suyChán đến ta cứ sầu bi suốt đời!

Đời chán những ông sẽ đủ rồi!Xin ngán thêm nốt loại thằng tôi.Cùng nhau tay dắt, cười xoà cáiBuồn vui cất cánh hết. Ngán đời?Thôi!

Chán đời túa áo ta đi tắmKỳ sạch sẽ “trần gian” hết thối thaRũ bỏ “hong lưu” cho sạch sẽ sẽDội gáo ” mùi hương đồng” cho thảnh thơi.

Cuộc sống Bế Tắc

Chán đời là dòng cảnh mênh mangKẻ trước bạn sau lại cấp vàngBước cách đi lấn sân vào nắng rạngĂn ăn ngủ ngủ thời gian trăng tàn

Kìa ngày cứ cố thêm ngày nữaTháng nọ rồi sau lại mon sangĐứng giữa chợ đời mua lại bánChán đời sắp đến cảnh đăng quang

Nỗi Đơn Côi

Thơ: Tùng Trần

Sống một mình ôm lấy nỗi 1-1 côiChẳng đề nghị vì nuối tiếc thương rất lâu rồi cũMà đó là thấy niềm đau đã đủNên chán ngán không ôm ấp thêm thôi

Có rất nhiều lần lòng dạ cũng nghịch vơiBởi kí ức một thời còn đâu đóChợt vô tình có tác dụng vết yêu đương vò võSe thắt lòng dù vẫn cố vứt buông

Sống một mình thật sự cũng hơi buồnCon fan ai chẳng thèm thuồng hạnh phúcBằng trái tim say đắm đầy sôi sụcNào đợi chờ một kết thúc bi thương

Chỉ tiếc cầm đời trăm vạn nhỏ đườngNgười khác biệt là lẽ thường vốn dĩĐâu phải ai cũng thập toàn trả mỹKẻ vui cười người khổ lụy cầm cố thôi

Vu vơ

Thơ: Lê Ngọc

Ta mệt lả giữa đường đời cay đắngChữ ân tình lại thừa nặng tín đồ ơiTấm thân ta đang stress rã rờiCâu thề cầu cũng buông lơi vụn vỡ

Ta chỉ cầu đời chớ vương chữ nợTrái tim này đừng thương lưu giữ về aiNghĩa ân ái không khắc khoải canh dàiTuổi xuân cứ nhằm phôi phai tàn lụi

Một ngày kia khi trăng tàn sau núiRiêng mình ta cứ lầm lũi bước điThế nhân kia nào đâu vướng bận gìBởi cuộc sống đời thường là buông mang vớ cả.

Tôi Đi tìm Tôi

Thơ: Tùng Trần

Bao lâu rồi tôi tiến công mất chủ yếu tôiSống buông xuôi theo mẫu đời gấp vãNỗi đau xưa khiến tim thành sỏi đáQuên giờ đồng hồ cười cùng cả chữ tương lai

Tôi đâu rồi..của ngày tháng thơ ngây?Thuở hồn nhiên chẳng đoái hoài mơ mộngThời gian qua chỉ mình tôi một bóngCứ lặng thầm..hồn lạc lỏng bơ vơ

Tôi đâu rồi..bởi tan vỡ giấc mơBao thân thương phút ban đầu bỡ ngỡĐã tan rồi chuyện tình duyên một thuởĐau đớn lòng trong hơi thở men cay

Mấy năm qua tôi sinh sống kiếp đọa đàyChợt lúc này bổng thấy bản thân khờ dạiNhớ nhung chi kí ức bi tráng tê táiĐến thời gian rồi..tôi tìm lại chủ yếu tôi.


Đời Ngược Xuôi

Thơ: Tùng Trần

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa maiLuôn đem lại những đắng cay hờn tủiCó nhiều khi lặng lẽ tôi từ bỏ hỏiMình vẫn sai cùng lầm lỗi chổ nào

Mà kéo dãn theo năm mon khổ đauBước chênh chao trên phố đời mấp méKiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻChẳng biết bản thân rồi sẽ bắt buộc về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâuLà số phận chẳng thể nào bay đượcNên dẫu có bốn ba đời xuôi ngượcMãi chỉ là dòng nước đôi mắt tuôn rơi?

Phải ko Ai

Thơ: Tùng Trần

Còn các lắm phần đông phận đời tay trắngVì cuộc sống chẳng may mắn như aiNên biết được những gì đến nhị chữ tương laiĐành phó khoác theo mon ngày trôi nổi

Tuy động lòng nhưng nào đâu dám nóiKhi biết rằng còn lắm giữa dòng đờiGiấu nỗi bi thảm mà nước đôi mắt tuôn rơiNên nhiều khi muốn có tín đồ đồng cảm

Cùng trút bỏ cạn nỗi niềm trong lòng khảmCho trọng điểm hồn bớt bi quan thể lươngĐể song chân to gan lớn mật bước tiếp ngăn đườngNơi đáy mắt chẳng còn vươn sầu lệ

Được mỉm mỉm cười không âm thầm câu nệKiếp cơ hàn chỉ ước cố gắng mà thôiChẳng cơ cầu hay nằm mộng xa xôiPhải ko ai..những bạn cùng cảnh ngộ.

Trên đấy là những vần thơ trọng điểm trạng về cuộc sống thường ngày hay nhất. Rất nhiều nỗi niềm, tâm tư chất chồng, căng thẳng mệt mỏi luôn bao che xâm lấn. kemhamysophie.com luôn sát cánh cùng bạn, share những vần thơ hay, xúc hễ nhất về cuộc sống, tình yêu, mời các bạn cùng xem thêm nhé. Thân ái!