Sẽ có thiên thần thay em yêu anh

      175

   Tôi muốn mở đầu bằng Sẽ có thiên thần nạm anh yêu em là bởi nhị nguyên do, thứ nhất đây là câu chuyện kéo tôi sa chân vào thế giới ngôn tình, người ta thường nói cái gì đầu tiên cũng đem lại cho ta nhiều xúc cảm, nhưng phải nói thực tôi cảm thấy thật may mắn vì Sẽ có thiên thần cố kỉnh anh yêu em là câu chuyện đầu tiên của mình bởi dấu ấn mà Minh Hiểu Khê để lại thật không thể coi nhẹ.

Bạn đang xem: Sẽ có thiên thần thay em yêu anh

Lí do thứ hai, đây là câu chuyện lấy đi nước mắt của tôi thuở thiếu thời, cái thời chưa biết gì về tình yêu mà lại được chạm vào mối tơ vò, những đau thương, có thể coi truyện khiến đến tôi trưởng thành lên rất nhiều.

  -----------------------


  Có nhiều người đến rằng câu chuyện luân chuyển quanh tình yêu giữa hai người, Mễ Ái và Doãn Đường Diệu (Có một vài nguồn ghi là Doãn Đường Diêu, tôi đọc sách ghi là Diệu và cũng thích cái tên Diệu hơn) nhưng tôi lại thấy đó là một cuộc đua của tuổi trẻ với theo khao khát của tình yêu giữa cha người Mễ Ái, Doãn Đường Diệu và cả Bùi Dực nữa. 

  Bùi Dực không phải là nhân vật chính, nhưng anh là phái mạnh phụ rất ấn tượng, một người đã rời xa khỏi thế giới này, khăn gói theo bao nhiêu tình cảm còn chưa vẹn tròn với người nhỏ gái anh yêu. Thật hiếm có chàng trai nào như anh, yêu đến mức có thể sẵn sàng chết vì người mình yêu, yêu đến mức có thể sẵn sàng chúc phúc đến người anh yêu. Hình ảnh Bùi Dực vào truyện rất mờ ảo, đa phần chỉ hiện ra trong những dòng độc thoại của Mễ Ái, nhưng Minh Hiểu Khê lại khiến cho bạn đọc phải lưu tâm, có cảm giác như anh vẫn luôn ở sau lưng cô, đậy chở và vỗ về. Nếu đem so sánh với Diệu, tình cảm của anh êm đềm và phẳng lặng hơn, thực ra âm thầm như thế cũng là một loại tình yêu.

   "Kể cả khi em không yêu anh nữa,kể cả lúc em đã quên anh,kể cả khi anh không còn trên thế gian này nữa,anh sẽ vẫn yêu em."

---------------------------------------

    Về nữ chính, một tuýp nhân vật khá đặc biệt ít ra là đối với tôi. Cho phép tôi không gọi cô ấy là Mễ Ái, giống như Minh Hiểu Khê nói, cái tên Mễ Ái này của cô nghe thật giống như "Không có tình yêu", tôi gọi cô là Tiểu Mễ, cái tên thân mật mà Diệu thường dùng có lẽ bớt đi phần nào xót xa. Tôi đã đọc rất nhiều review, có người khen có người chê, thậm chí còn có người bất bình trước cô gái Minh Hiểu Khê tạo ra. Tại sao lại thế? Bởi vì ai đó cho rằng Tiểu Mễ ích kỉ, cô yêu Bùi Dực, kể cả khi còn là một cô gái hồn nhiên mang đến đến lúc đã va vấp và tổn thương, cô vẫn luôn yêu anh. Rất nhiều thứ mất đi rồi nhưng vẫn không thể buông bỏ được, thứ lỗi đến tôi, tôi không cảm thấy Tiểu Mễ ích kỉ. Có chăng đó là địa ngục cô tự vác lên mình, bao nhiêu cô gái tận mắt chứng kiến người mình yêu chết vì mình mà không dằn vặt, phải, đó chính là một kiểu tự oán hận bình thường. Bảo cô yêu tiếp, bỏ xuống mọi quá khứ? Không thể, bất kì ai cũng đều không thể.

Xem thêm: Phim Hướng Dương Ngược Nắng Tập 8, Hướng Dương Ngược Nắng

Vì thế cô mới trở nên mù quáng, mù quáng chạy theo những gì Dực để lại trên thế giới này, mù quáng chỉ muốn ở bên để lừa dối ràng anh vẫn còn sống, đáng giận nạm cô lại không biết đã làm tổn thương đến bao nhiêu người. 

  Đúng là ngay từ đầu, cô đến với Doãn Đường Diệu chỉ để tiếp cận vì anh có trong mình trái tim của Dực. Tình nguyện coi rẻ tuổi thanh xuân của mình, tình nguyện làm không biết bao nhiêu là chuyện để được ở bên một chàng trai xa lạ, mọi thứ đều vày cô tình nguyện mà làm. Nhưng cuộc đời không đơn giản, cái kim trong bọc cũng có ngày lộ ra, cô làm sao thao túng được mọi chuyện êm đềm mà diễn ra theo ý mình. Minh Hiểu Khê đưa người đọc từ bất ngờ này sang trọng bất ngờ khác, ban đầu người ta hiểu nhầm Tiểu Mễ vì yêu thích tình với chàng trai nổi tiếng, sau đó vén màn sự thật, người ta lại chỉ trích Tiểu Mễ là người thâm độc. Vậy mà cuối cùng cô phát hiện Doãn Đường Diệu thực chất chưa từng với trái tim của Dực, chưa từng. Uổng công? Vô ích? Không, những tưởng sau thời điểm biết sự thật Tiểu Mễ sẽ rời bỏ anh nhưng không thể, thời gian phủ lên trái tim cô một lớp bụi mờ, hóa ra từng ngày từng ngày cô ở bên Diệu, đi sâu vào cuộc sống của anh, cô càng bị lún sâu vào một thứ tình yêu vô hình. Mỗi lần mỗi việc Tiểu Mễ làm mang đến Diệu, là nấu mang lại anh mì trường thọ, là chạy phạt vậy anh, là chăm sóc anh ân cần ở viện, vậy có ai dám chắc nó chỉ xuất phát từ kế hoạch cô vạch ra tuyệt không? Tôi thì lại dám cá chỉ yêu người ta mới làm như vậy. Cô nhận ra không còn là vì Dực, mà cô chính là đã đem lòng yêu anh, thật thống khổ. Tình yêu của cô dành đến Diệu không giống với Dực, đó là tình cảm bén cháy lâu ngày, bị đè nén bởi những đạo lí làm người. Đã có nhiều lần Diệu hỏi cô hỏi cô rằng cô có yêu anh không, hỏi cô rằng nếu không vì Dực thì cô có yêu anh chút nào không? Cô đâu phải được nặn bằng đá, sao có thể bảo là không yêu. Nhưng Tiểu Mễ cứng cỏi hơn bất kì người bé gái nào, cô giỏi đậy lấp cảm xúc của mình càng giỏi tự làm mình tổn thương. Cô có thể nói với Diệu rằng cô yêu anh tức thì cả khi anh không với trái tim của Dực không? Cô có thể ở bên Diệu mà quên đi không nên lầm vào quá khứ không? Thứ lỗi, cô không thể.